Khi dYdX tiếp tục mở rộng, độ ổn định và hiệu suất trong việc tạo khối (block production) trở thành yếu tố cốt lõi của trải nghiệm giao dịch. Thuật toán chọn đề xuất viên (proposer selection) mặc định của CometBFT tuy đảm bảo công bằng và tính xác định, nhưng đôi khi lại chưa tối ưu đối với các yếu tố thực tế như độ trễ mạng hoặc sự phối hợp hạ tầng.
Để giải quyết vấn đề này, nhóm nghiên cứu đã đề xuất một cải tiến trong phần mềm mã nguồn mở của dYdX: “designated proposers” (các đề xuất viên được chỉ định). Đây là một tập hợp nhỏ validator do quản trị lựa chọn, chịu trách nhiệm trực tiếp đề xuất khối. Cách tiếp cận này mang đến sự xác định (deterministic) trong hoạt động của CometBFT, tăng khả năng chống chịu sự cố, cải thiện hiệu suất mạng và minh bạch vận hành — đồng thời vẫn giữ nguyên toàn bộ tập validator, quyền biểu quyết dựa trên stake, và tính phi tập trung trong quản trị.
Lý do thay đổi cơ chế chọn đề xuất viên
Theo mặc định, CometBFT lựa chọn đề xuất viên khối ngẫu nhiên từ tập validator đang hoạt động, dựa trên trọng số stake. Về mặt lý thuyết, mỗi validator sẽ có cơ hội đề xuất khối tương ứng với lượng stake nắm giữ. Tuy nhiên, trong thực tế, một số thách thức nổi lên:
- Nguy cơ mất tính hoạt động (liveness risk) nếu validator ngoại tuyến hoặc cấu hình sai.
- Biến động thời gian tạo khối do đề xuất viên chậm hoặc không trực tuyến.
- Thiếu chắc chắn trong vận hành bởi lịch đề xuất khó dự đoán.
- Lệch pha lợi ích — validator vẫn nhận thưởng dù không cung cấp dịch vụ đáng tin cậy.
- Hiệu quả mạng chưa tối ưu — do đề xuất viên tiếp theo không thể xác định trước, giao dịch (lệnh đặt/hủy) phải được lan truyền ngẫu nhiên trên toàn mạng, gây độ trễ cao và giảm hiệu quả kết nối ngang hàng.
Trong quá trình vận hành, nhóm đã ghi nhận rằng các đề xuất viên thiếu ổn định, dù về lý thuyết vẫn được coi là “bonded”, có thể gây ra tác động tiêu cực lớn đến trải nghiệm người dùng và hiệu quả hạ tầng, đặc biệt khi thị trường biến động hoặc mạng ở trạng thái tải cao.
Lợi ích của mô hình “Designated Proposers”
Việc chỉ định một nhóm nhỏ các đề xuất viên đáng tin cậy giúp hình thành cấu trúc mạng có thể dự đoán trước. Giao dịch có thể được định tuyến trực tiếp đến các đề xuất viên này, loại bỏ sự phụ thuộc vào cơ chế lan truyền ngẫu nhiên và giảm đáng kể độ trễ.
Trong tương lai, giao dịch thậm chí có thể được gửi thẳng đến đề xuất viên kế tiếp đã biết trước, mang lại các lợi ích cụ thể:
- Công bằng và nhanh chóng hơn trong việc ghi nhận giao dịch vào khối.
- Độ tin cậy cao nhờ thời gian hoạt động ổn định, hạn chế tối đa việc bỏ sót khối.
- Vận hành dễ dàng hơn khi nâng cấp phần mềm hoặc phối hợp hạ tầng.
- Mạng lưới tối ưu hơn nhờ giữ các kết nối độ trễ thấp và lan truyền nhanh.
Trong bối cảnh này, nhóm validator thuộc cơ chế “designated proposers” sẽ gánh vác vai trò quan trọng hơn trong hiệu năng toàn mạng. Do đó, cộng đồng quản trị có thể xem xét cơ chế khuyến khích bổ sung để phản ánh trách nhiệm cao hơn và yêu cầu dịch vụ khắt khe hơn đối với các validator này.